• benthayhocdao
  • huongdantusinh
  • phattuvandao1
  • vandaptusinh
  • ttl1
  • toduongtuyetson
  • lailamtoduong1
  • thanhanhniem3
  • quetsan
  • thanhanhniem1
  • amthat3
  • vandao2
  • amthat1
  • daytusi
  • tranhducphat
  • phattuvandao3
  • tinhtoa2
  • thanhanhniem2
  • khatthuc1
  • tamthuphattu
  • ThayTL
  • ttl3
  • lopbatchanhdao
  • chanhungphatgiao
  • amthat2
  • tinhtoa1
  • Bên Thầy Thông Lạc học đạo
  • Thầy Thông Lạc dẫn dạy cho các tu sinh
  • Phật tử vấn đạo Thầy Thông Lạc
  • Bên Thầy Thông Lạc học đạo
  • Thầy Thông Lạc
  • Tổ đường Tuyết Sơn
  • Thầy Thông Lạc lai lâm tổ đường
  • Thầy Thông Lạc dẫn dạy "Thân Hành Niệm" cho các Phật tử
  • Thầy Thông Lạc quét dọn sân
  • Thầy Thông Lạc dẫn dạy "Thân Hành Niệm" cho các Phật tử
  • Thầy Thông Lạc đi khất thực
  • Thầy Thông Lạc giảng đạo cho các Phật tử
  • Am thất
  • Thầy Thông Lạc dẫn dạy tu sĩ
  • Tranh đức Phật
  • Thầy Thông Lạc vấn đáp đạo cho các Phật tử
  • Thầy Thông Lạc đang ngồi tĩnh tọa
  • Thầy Thông Lạc dẫn dạy "Thân Hành Niệm" cho các Phật tử
  • Thầy Thông Lạc đi khất thực
  • Thầy Thông Lạc trả lời tâm thư Phật tử
  • Thầy Thông Lạc
  • Thầy Thông Lạc tại Hòn Sơn Thánh Tích
  • Thầy Thông Lạc viết sách
  • Thầy Thông Lạc đi khất thực
  • Thầy Thông Lạc đang ngồi tĩnh tọa
JGLOBAL_PRINT

DISCREPANCIES BETWEEN BUDDHISM AND BRAHMANISM Trituc

COM_CONTENT_ARTICLE_HITS

 

SỰ SAI BIỆT GIỮA PHẬT GIÁO VÀ BÀ-LA-MÔN GIÁO

(Trưởng lão Thích Thông Lạc, trích ĐVXP.6, TG. 2011, tr.225-231)

Hỏi: Kính thưa Thầy! Sự sai biệt giữa Bà La Môn Giáo và Phật Giáo như thế nào?

Ðáp: Giữa Bà La Môn giáo và Phật giáo có rất nhiều sự sai khác mà ít người để ý đến như:

1- Phật giáo bình đẳng không chấp nhận giai cấp xã hội, nên giai cấp nào đến với Phật giáo đều được hướng dẫn tu tập như nhau và đều được chứng quả A La Hán không khác nhau. Phật giáo bình đẳng không chấp nhận giai cấp xã hội, nên giai cấp xã hội nào cũng đều được phật giáo hướng dẫn tu tập như nhau, do vậy bất cứ giai cấp xã hội cũng đều được chứng quả A La Hán không khác nhau.

Trong xã hội Phật giáo không có giai cấp nào cả, chỉ toàn là những người giới luật nghiêm chỉnh gọi là Hiền Giả, đó là những bậc chưa chứng quả A La Hán; còn những bậc chứng quả A La Hán vô lậu thì gọi là Thánh Giả, hay gọi là Trưởng Lão; còn những bậc chứng quả A La Hán, tâm vô lậu hoàn toàn thì gọi là Thánh Giả, hay Trưởng Lão. Như vậy trong Phật giáo không có giai cấp nào cả.

Ông Ca Chiên Diên là người sanh ra trong giai cấp cùng đinh, được Phật tiếp độ tu tập chứng quả A La Hán. Ðó là đã phá giai cấp trong xã hội lúc bấy giờ.

Phật cho giới nữ xuất gia chứng quảThánh A La Hán, đó cũng là đập phá tưtưởng trọng nam khinh nữ của xã hội Ấn Độ lúc bấy giờ.

Bà La Môn giáo chấp chặt bốn giai cấp trong xã hội, cho giai cấp mình là trên hết. Bà La Môn giáo chấp nhận tinh thần trọng nam khinh nữ của xã hội. Ðó là sự khác biệt giữa Phật giáo và Bà La Môn Giáo. gender prejudice spirit of social.

2- Phật giáo không chấp nhận có thế giới siêu hình. Thế giới siêu hình chẳng qua chỉ là hình bóng của thế giới hữu hình con người mà thôi.

Cái nhìn của Phật giáo thiết thực, cụ thể hơn, nên biết thế giới siêu hình là thế giới của tưởng tri, chứ không phải là thế giới của liễu tri. Bà La Môn chấp nhận có thế giới siêu hình mơ hồ nên không giống đạo Phật ở chỗ này. Ðạo Phật phi thế giới siêu hình nên đạo Phật thực tế hơn.

3- Ðạo Phật không chấp nhận tụng niệm; Bà La Môn chấp nhận tụng niệm. Ðức Phật dạy: “Này Bà La Môn, một người tụng niệm chú thuật giỏi mà phạm giới còn tham lam, trộm cắp, còn vọng ngữ, tà dâm thì người ấy có xứng đáng là Bà La Môn không?”.

Xin các bạn trả lời câu hỏi này. "Một người không tụng niệm, không vi phạm giới luật, không giết hại, trộm cắp, tà dâm, vọng ngữ thì người ấy có xứng đáng là Bà La Môn không?".

Do sự so sánh này giữa tụng niệm và không tụng niệm, giữa trì giới và không trì giới, mà chúng ta biết rất rõ đức Phật không chấp nhận tụng niệm.

Thế mà đạo Phật bây giờ đi ngược lại đạo Phật ngày xưa. Ðạo Phật ngày xưa tiến bộ hơn đạo Phật bây giờ. Ðạo Phật bây giờ lùi lại ở thế kỷ lạc hậu ngày xưa.

Như vậy, đạo Phật không có tụng niệm, sai khác với đạo Bà La Môn có tụng niệm. Nhưng hiện nay các chùa tuy mang danh là Phật giáo, mà thật sự là chùa Bà La Môn vì tứ thời tụng niệm ê a, tiếng chuông, tiếng mõ vang rền.

Còn chùa Phật Giáo không tụng niệm, chỉ ngày đêm chuyên cần tu tập ngăn ác diệt ác pháp, đó mới chính là sự công phu tu tập của Phật giáo. Ðó là sự sai khác giữa Bà La Môn và Phật giáo. 

4- Bà La Môn chấp nhận có tướng tốt mới thành một tu sĩ Bà La Môn, còn Phật Giáo thì không chấp nhận tướng tốt, nên đức Phật dạy: “Người có tướng tốt mà còn tham lam, trộm cướp, tà dâm, vọng ngữ, còn ăn uống phi thời, còn cất giữ tiền bạc thì chưa thành một Bà La Môn”.

Kinh sách Ðại Thừa thường ca ngợi 32 tướng tốt và 80 vẻ đẹp của đức Phật, nhưng trong kinh Nguyên Thủy thì đức Phật không chấp nhận, bài bác các tướng tốt của Bà La Môn. Như vậy các bạn nghĩ sao? Ba mươi hai tướng tốt và 80 vẻ đẹp có phải là của Phật giáo không? Ðó là sự khác biệt giữa Bà La Môn và Phật giáo.

5- Phật giáo không mê tín, Bà La Môn giáo mê tín. Kinh sách của Đại thừa dạy mê tín như: Kinh Ðịa Tạng Vương, kinh Vu Lan Bồn, Kinh Di Ðà, kinh Viên Giác… 

6- Phật giáo nương vào tự lực của mình, Bà La Môn giáo nương vào tha lực của thần quyền như: Kinh Pháp Hoa Phẩm Phổ Môn, kinh Quy Nguơn, kinh Vô Lượng Quang, kinh Di Ðà… 

7- Phật Giáo không khổ hạnh chỉ tu tập xả tâm, Bà La Môn khổ hạnh như: đứng một chân, ngồi kiết già nhiều giờ khiến cho thân mỏi mệt và đau nhức; ăn quá ít, mùa Ðông nằm trong nước lạnh, làm cho thân chịu nhiều khổ đau... Phật giáo không làm khổ mình như vậy, những pháp môn của Phật giáo thường tu tập xả tâm, đẩy lui các chướng ngại pháp trong thân, thọ, tâm, pháp. Sống một đời sống thanh thản an lạc và vô sự. Ðó là sự sai khác giữa Phật giáo và Bà La Môn giáo.

8- Thiền Phật giáo tu tập chế ngự và xả tâm, nên có bảy năng lực Giác Chi xuất hiện giúp cho hành giả nhập các định và thực hiện Tam Minh. Ngược lại, thiền Bà La Môn tu tập ức chế, không xả tâm, không ly dục ly ác pháp, nên rơi vào thiền định tưởng. Ðó là sự sai khác giữa đạo Phật và Bà La Môn. 

9- Bà La Môn Giáo chấp có đấng Giáo Chủ, Phật giáo biết không có đấng Giáo Chủ. Người ta tôn xưng đức Phật lên làm đấng Giáo Chủ, nhưng Ðức Phật chỉ xem mình là một Bà La Môn sống đúng phạm hạnh, chứ không phải như những Bà La Môn phạm giới, phá giới, bẻ vụn giới, chuyên cúng tế, cầu siêu, cầu an, v.v... 

Xin quý vị nên đọc lại kinh Pháp Cú sẽ thấy đức Phật xác định Bà La Môn đúng và Bà La Môn sai, rồi suy ngẫm ra mới thấy đạo Phật được mọi người suy tôn thành đạo Phật, chứ không phải tự đức Phật thành lập ra đạo Phật như các tôn giáo khác.

Ðức Phật khi tu xong, Ngài chỉ mong đem giáo pháp chân thiện mỹ của mình, làm lợi ích cho mọi người, khiến cho mọi người sống biết thương nhau, đem lại hạnh phúc cho nhau, không còn làm khổ mình, khổ người nữa, đấy là ước nguyện của Phật, chứNgài đâu có nghĩ rằng ngày nay Phật giáo là một tôn giáo như vậy. Một tôn giáo ngoài sự ước muốn của đức Phật.

Những điều chúng tôi nói trên đây là sự thật. Các bạn hãy nghe lời dạy cuối cùng của đức Phật trước khi chết: “Sau khi Ta nhập diệt các thầy Tỳ Kheo hãy lấy giới luật và giáo pháp của Ta làm thầy”. Lời dạy này rõ ràng đạo Phật không phải là một tôn giáo mà là một môn học về đạo đức nhân bản – nhân quả có phương pháp học tập và rèn luyện hẳn hoi. Như vậy, đạo Phật và đạo Bà La Môn không giống nhau, khác xa mọi mặt..

10- Bà La Môn với Phật giáo khác nhau một trời một vực. Bà La Môn xây dựng có tiểu ngã và đại ngã. Ðại ngã là bản thể của vạn hữu ví như nước biển; tiểu ngã là thể tánh của mỗi sinh vật ví như giọt nước. Khi một chúng sanh chết thì thể tánh tiểu ngã ấy giống như giọt nước rơi vào biển cả đại ngã thì chỉ còn là một khối nước.

Ngược lại, Phật giáo cho thế giới hữu sắc và vô sắc đều là thế giới tưởng. Thế giới hữu sắc và vô sắc không có một vật gì thường hằng, không có một vật gì vĩnh viễn, chúng luôn luôn vô thường, thay đổi từng sát na. Vạn vật sinh ra trong vũ trụ do các duyên hợp mà thành, nên khi chúng tan hoại thì không có một vật gì còn tồn tại. Thân tâm con người cũng vậy, không thật có, đã là không thật thì thân tâm con người không có một vật gì còn tồn tại. Cho nên thế giới vô hình chỉ là ảo ảnh, không phải là chân thật, thế giới vô hình không có cái nào là chân thật cả.

Vì thế, đạo Phật là Ðạo vô ngã, chứ đạo Phật không hữu ngã. Mà cũng không phải vô ngã theo kiểu Ðại Thừa và Thiền Tông. Ðại Thừa và Thiền Tông nói vô ngã mà còn có Phật tánh, còn có cõi Niết Bàn, Cực Lạc Tây Phương, Ðại Thừa và Thiền Tông nói vô ngã mà còn có Ngọc Hoàng Thượng Ðế. Vô ngã thì không có Ðại ngã và Tiểu ngã, v.v...

Ðó là những sự khác biệt giữa Phật giáo và Bà La môn.

Translated by Tri Tuc

DISCREPANCIES BETWEEN BUDDHISM AND BRAHMANISM 

(Thera Thich Thong Lac, extracted from DVXP.6, printed & public permission by TG. 2011 pp.225-231)

Question : Dear Master! What are the discrepancies between Brahmanism and Buddhism?

Answer : Between Brahmanism and Buddhism there are so much variations but only few people pay attention to, such as:

1- Buddhism does not accept of social class, any one belongs to any social class when that one becomes a Buddhist should always have the same guideline practice, so whatever social class they are also certified Arahant, no different.

In Buddhist societies there are no social class, anyones that attained Arahant are called Sage or there; others that kept strictly precepts, but did not certify the level of Arahant called Saint. All who were Arahant, their mind completely no suffering, no more rebirth in the human realm, they were liberated. So in Buddhism there is no social class at all. 

Mr. Ca Chien Dien was born in the lowest caste, Buddha accepted him a monk and he practised and became an Arahant. Such was broken with social class of India at that time.

The Buddha accepted women ordained to become bikkhunis in the buddhist society and who renunciation to become Arahant, it also destroyed the man ideas in the India society at that time.

Brahmanism accepts four castes in society, and their caste is above all. Brahmanism accepts the man's spirit of society. That is the difference between Buddhism and Brahmanism.

2- Buddhism does not accept metaphysical world. The metaphysical world is nothing but the shadow of the visible world only.

The view of Buddhism is more practical, more specifically, metaphysics should know the world is the world of intellectual ideas, rather than the world of full understanding. Brahmin acceptance vague metaphysical world so unlike Buddhism in this place. Buddhism is non-metaphysical, so Buddhism is more practice.

3- Buddhism does not accept chanting; Brahmanism accept chanting. The Buddha taught: "Hey Brahmin, who is good for reciting mantras but that one is greed, theft, also lie, adultery, does he deserves to be a Brahmin?",

Would you answer this question : "A brahma no chanting, no offense precepts, no killing, no stealing, no sexual misconduct, no lie, can he deserve the title of brahma.".

By this comparison between chanting and not, morality and not, we know very well the Buddha did not accept chanting.

Yet Buddhism today goes against the ancient Buddhism. Ancient Buddhism is more progress than today Buddhism. Today Buddhism goes backwards centurys of old Buddhism.

Thus, Buddhism no chantings, differs with Brahmanism with chantings. Now in the temple in the name of Buddhism, but rather the Brahmin temple, because there is out loud the sound of chantings four times a day with the bell and wooden gong.

In Buddhist temples, monks do not chant only diligently cultivation day and night preventing and eliminating evil mind. That is the really practice of Buddhist. Such is the difference between Brahmanism and Buddhism.

4- Brahmanism accepted good appearance to be a Brahmin priest, Buddhism does not accept good appearance, so the Buddha says: "A person has good appearance, but also greed, stealing, adultery, lie, eating non-time, and kept the money is not yet a Brahmin".

Mahayana scriptures often praised 32 good appearances and 80 beauty of the Buddha, but in Theravada scriptures do not accept and negate good appearance to become Brahman. So what do you think? Thirty two good appearances and 80 beauty are of the Buddhism or not. That is the difference between Brahmanism and Buddhism.

5- Buddhism is not superstition. Superstition is of Brahmanism. The Mahayana scriptures are teaching superstitions, such as: the sutra of kings of hell, Sutra of repayment of parent, Amitabha sutra, full Knowing sutra...

6- Buddhists rely on their self, Brahmanism rely on the theocratic, such as the Lotus Sutra, the Chapter of Universal Door, the Sutra of Returning to One's Origin, of Boundless Light, Amitabha sutra…

7- Buddhism does not accept ascetic, only discharge the mind. Brahmin accepts it, as: standing one leg, sit cross-legged for hours causing body fatigue and aches; eat too little, submerge body of cold water in winter, makes the body undergo great suffering. Buddhism does not accept ascetic so, Buddhism practice discharge the mind, repel obstacles to the mind, body, sensation, object to mind. Live with a life of peace, serenity and carefreeness. That is the difference between Buddhism and Brahmanism.

8- In practice Buddhist meditation discharge the mind and tame the mind, so there are seven capability of Enlightenment appearing to help practitioners to enter four jhanas and implementation of Sanming. In contrast, in practice brahma meditation inhibits the mind, does not discharge the mind, does not withdraw from desire, does not withdraw from evilness, should fall into the delusional meditation. That is the difference between Buddhism and Brahmanism.

9- Brahmanism accepts god, the leaders of Brahmanism, Buddhism knows no god as the leader of the Buddhism religion. People honour the Buddha, worship Him as the leader of Buddhism, but the Buddha just considers himself a true Brahmin, lives of dignity, rather than the Brahmins violate precepts, break precepts, broken precepts, always pray for died people to get into heaven or paradise, pray for the living people to have peace in the life, etc.

Please read the Dhammapada will see the Buddha determined right Brahmin and wrong Brahmin, then ponder Buddhists worship the Buddha as the leader of Buddhism, the Buddha did not establish Buddhism as other religions.

When finishing practice, the Buddha just wanted to bring the fine teachings to benefit people, make people knowing each other to bring happiness to each other, no longer suffering anymore. It is the wish of the Buddha, he did not think that today Buddhism is such a religion, a religion beyond his desire.

What I said above is true. Please listen to the final teaching of the Buddha before his death: "After my death, Bhikkhus take the precepts and my teachings as the teacher.". This teaching of the Buddha shows clearly that Buddhism does not a religion but a moral subject about moral human causation, there is methods and practice. Thus, Buddhism and Brahmanism not the same, differ from all aspects. 

10- Buddhism with Brahmanism is totally different, as a deep abyss and high sky. Brahmanism constructs Great Self and Primary Self. Great Self is the essence of things such as the seawater; Primary Self is the nature of every organism such as water droplet. When a being dies, Primary Self falls into Great Self like a water droplet falls into great sea, the seawater is only a block.

In contrast, the Buddhism considers form world and invisible world are delusion world. Nothing permanent, nothing last forever, they change every moment, always impermanent. Everything in the universe is born by the conditions of combination, so when they die, nothing exists. The human body and mind too, not really exist, not true, nothing existance then nothing of the human body and mind exists after death. So the invisible world is only an illusion, not true, none of these invisible world is true at all. 

Therefore, Buddhism is selfless. Buddhism is not self nor selfless of Mahayana and Zen style. Mahayana and Zen said selflessness but there is the Buddha nature, the nibbana, the Western Paradise. Mahayana and Zen said selfless, but there is the Jade Emperor God. Selflessness is no Great Self nor Primary Self, etc.

Those are the differences between Buddhism and Brahmanism.