
Oai Nghi Tế Hạnh Của Người Cư Sĩ Thọ Bát Quan Trai
COM_CONTENT_ARTICLE_HITS
(Trưởng lão Thích Thông Lạc, trích Những Chặng Đường Tu Học của Người Cư Sĩ, TG.2011, tr.140-146)
Nguồn: Sách: Những Chặng Đường Tu Học của Người Cư Sĩ
Người cư sĩ Thọ Bát Quan Trai Giới cần phải giữ gìn oai nghi tế hạnh: đi, đứng, nằm, ngồi, ăn, mặc và nói chuyện phải đúng tư cách của người đệ tử chân chính của đạo Phật.
1- Ði
Khi đi phải luôn luôn phòng hộ sáu căn, hai mắt phải nhìn xuống bước đi, không được ngó qua ngó lại, không được liếc xéo liếc ngang.
Phải đi nhẹ nhàng khoan thai, không được chạy nhảy lăng xăng, không được hấp tấp vội vàng, không được đi song song với người khác phái. Không được vừa đi vừa nói chuyện, hoặc cười ầm ĩ.
2- Ðứng
Ðứng phải lựa nơi phù hợp, tránh chỗ đông người, tránh chỗ có người khác phái, tránh chỗ đánh lộn, tránh chỗ có người say rượu, tránh chỗ có tranh ảnh khoả thân.
3- Nằm
Nằm phải lựa nơi chốn phù hợp, không được nằm trên giường chõng, võng treo của người khác phái, của người già, của người bệnh và của trẻ em.
Không được đụng đâu nằm đó không biết bẩn sạch. Không được nằm trong giường, trong thất của người khác, nhất là người khác phái.
Không được nằm ngửa, nằm sấp, nằm co, không được nằm tréo chân gác đùi hoặc nằm một chân duỗi, một chân co mà phải nằm nghiêng theo kiểu kiết tường như tượng Phật Niết Bàn.
4- Ngồi
Ngồi phải lựa nơi chốn phù hợp, không được ngồi trên ghế tréo chân, không được ngồi gác chân lên bàn, không được ngồi lúc lắc chân, không được đụng đâu ngồi đó không biết bẩn sạch, không được ngồi bó gối, ngồi chồm hỗm, không được ngồi gần người khác phái, ngồi chung ghế với người khác phái, ngồi chỗ vắng vẻ với người khác phái.
5- Ăn
Khi thọ thực phải ăn mặc tề chỉnh, phải ngồi xếp bằng ngay thẳng, phải thành tâm mặc niệm cúng dâng chư Phật, tổ tiên, ông bà cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp, và phải hết lòng biết ơn người đàn na thí chủ làm bằng mồ hôi nước mắt mới có thực phẩm này.
Ăn phải giữ gìn im lặng, không được nói chuyện hay cười đùa trong bữa ăn. Không được khua chén khua bát trong bữa ăn; không được la hét làm ồn náo trong bữa ăn.
Ăn không được nhai ngốn ngấu miếng này chưa xong lại ăn miếng khác. Phải ăn uống nhẹ nhàng êm ái, không được lật đật vội vàng, mà phải ăn từ tốn khoan thai.
Trước khi ăn phải xá Phật, xá Tổ, sau khi ăn xong cũng phải xá Phật, xá Tổ.
Trước khi ăn cũng phải xá chào nhau để tỏ lòng tôn kính nhau, để diệt ngã tâm ganh tỵ ích kỷ nhỏ nhen của mình.
6- Mặc
Y áo phải được ngay thẳng, tề chỉnh, không được xốc xếch, nút trên gài khuy dưới, không được để hở cổ. Mặc y áo phải sạch sẽ, không được để dơ bẩn, hôi hám.
Y áo không được vò nát, vắt ngang vắt dọc, mà phải được xếp ngay ngắn, cất có nơi có chốn.
Người cư sĩ phật tử đã theo đạo Phật không được ở trần, bầy lưng bầy ngực và bụng. Phải ăn mặc kín đáo, dù trời có nóng bức vẫn phải giữ gìn.
Người cư sĩ phật tử tiểu tiện phải ở chỗ kín đáo, phải ngồi xuống không được đứng, không được đụng đâu tiểu đó.
Người cư sĩ phật tử khi tắm sông, suối, hồ, ao, v.v... dù là nơi vắng vẻ cũng phải ăn mặc kín đáo mới tắm, không được trần truồng tắm giặt như người thế gian.
7- Nói
Lời nói rất quan trọng, khi nói ra có thể đem lại nhiều điều rất tai hại. Người xưa dạy: “Họa tùng khẩu xuất”, tai hoạ do khẩu mà ra, lời nói dễ làm khổ mình khổ người, nên phải dè dặt cẩn thận lời nói. Vì thế, người cư sĩ đệ tử Phật cần phải tập ít lời, nói ra phải suy nghĩ cho thật kỹ. Không được dùng lời nói thô lỗ tục tằn. Không được dùng những lời nói hung dữ, trù ẻo, thề thốt.
Không được tranh luận hơn thua với ai, dù vì bất cứ một việc gì. Không được chỉ trích khen chê tôn giáo này, tôn giáo khác khi mình chưa tu tập tới nơi. Không được chỉ trích pháp môn này, pháp môn khác khi mình tu tập chưa tới nơi. Không được đem giáo pháp của Phật ra thuyết giảng không đúng chỗ.
Nói phải lựa lời nói, nói không được cướp lời người khác. Nói không được tranh cãi, phải ôn tồn, nhã nhặn, từ tốn, êm dịu, nhẹ nhàng. Trong khi Thọ Bát Quan Trai Giới, chỉ cần thiết mới thưa hỏi về sự tu tập.
KẾT LUẬN VỀ NHỮNG OAI NGHI TẾ HẠNH
Vì lợi ích chung cho chúng sanh, vì thắp sáng lại ngọn đèn chánh Pháp của Phật vàcũng vì sự giải thoát sanh tử của kiếp người, nên chúng ta, người phật tử chân chánh của đạo Phật, phải hết sức giữ gìn những oai nghi tế hạnh, để tu tập cho ngày mỗi tốt hơn.
Trong những oai nghi tế hạnh, chúng ta luôn luôn phải nhớ:
1- Tỉnh giác ý tứ từng hành động: mắt, tai, mũi, miệng, thân, ý.
2- Ðể phòng hộ, tránh ngoại duyên cám dỗ.
3- Ðể tránh mọi sự xảy ra khen chê, chỉ trích của miệng đời khiến tâm bất an.
4- Ðể cho tâm không bị phân tán, tu hành thiền định dễ dàng.
5- Ðể tạo duyên tốt cho những phật tử khác có duyên với chánh pháp.
Ðó là những cách thức thân giáo độ chúng sanh, đền đáp ơn Phật, Tổ, ơn sinh thành dưỡng dục, ơn đàn na thí chủ.
Vì thế, ai vi phạm oai nghi tế hạnh cũng được xem là vi phạm kỷ luật. Tập thể phải góp ý cho họ sửa những lỗi lầm.
Tóm lại, những quy định này là một kỷ luật tự nguyện, tự giác, là nhu cầu thiết yếu để bảo vệ sự tu hành an ổn của những người phật tử.
***